HỌP HỘI ĐỒNG HƯƠNG
Tôi ra đi từ quê nghèo sông nước
Cánh đồng muôn năm không một dòng mương,
Cha thăm ruộng buồn - lúa trổ đồng nứt nẻ
Mắt mẹ nhòa lũ ngập thóc phơi phong.
Chiếc kính lão vỡ đôi, mẹ cất dùng may vá
Nửa cút rượu nồng cha dành đón thông gia
Con lợn què gắng nuôi chờ ngày tết
Hai bát bột ngô rán với một trứng gà.
Quà cà rơi đất tôi nhặt lên bát
Trong mắt ngỡ ngàng của khách phương xa
Tôi chẳng biết thế nào là khổ
Vì có sướng bao giờ để so đo.
Họp hội đồng hương tôi đóng tiền nhỉnh hơn bạn
Tự cho mình là mạnh thường quân
Để được nhìn người quê cùng cảnh ngộ
Nhất là các nàng mặc váy đẹp hát ca.
Đồng hương dễ nhận nhau qua tiếng nói
Đồng hương dễ nhận nhau qua tiếng cười
Đồng hương hiểu nhau hơn nhờ thông tin "cụ", "kị"r
Đồng hương có nét quê như cây cổ thụ của làng....
Cũng đúng thật mình đã thành “đại gia”
So với cảnh làng nửa trăm năm về trước
Những người xa quê một đời xuôi ngược
Đồng hương ơi xin tiếp lửa cuộc đời!
(PHAM HIẾU, 70 tuổi; nguyên Phó chủ tịch UBND huyện Tuyên Hóa)
